gong /ɡɒŋ,ɡɔːŋ/ n. | vt. | vi. I n. 1. (铜)锣 2. (电铃等的)铃碗;铃;皿形钟 3. (钟、打簧表报时的)响棍,(扁平螺旋形)响条,音簧 4. 〈英口〉奖章;勋章;纪念章 5. 〈美俚〉成瘾性毒品;鸦片;(抽鸦片用的)烟枪 II ❶ vt. 1. 鸣锣召唤 2. (交通警)鸣锣令(驾车者)停驶 ❷ vi. 1. 鸣锣 2. (钟、铃)响;发出锣般的声音 The cemetery bells gonged in the air. 墓地丧钟声在空中回荡。 The vase, which was a metal one, gonged on the floor. 那金属制的花瓶铛的一声落在地板上。 [Mal < 拟声]